Thứ Ba, 20 tháng 6, 2017

15. Kinh Nhật Thiên Tử - Suriya Sutta (SN 2.10)

Tương Ưng Bộ Kinh - Digha Nikaya

Kinh Nhật Thiên Tử - Suriya Sutta (SN 2.10)

Lúc bấy giờ, Thiên tử Suriya bị Ràhu, vua A-tu-la bắt. Rồi Thiên tử Suriya tưởng niệm đến Thế Tôn, trong lúc ấy nói lên bài kệ này:

Đảnh lễ đấng Giác Ngộ, 
Bậc Anh Hùng muôn thuở,
Ngài là bậc Giải Thoát, 
Thoát ly thật viên mãn, 
Còn con bị trói buộc,
Hãy cho con quy ngưỡng. 

Rồi Thế Tôn, vì Thiên tử Suriya, nói lên bài kệ này cho Ràhu, vua A-tu-la:

Suriya đã quy y, 
Như Lai bậc La-hán,
Ràhu, hãy thả nó,
Vì chư Phật thương đời. 
Ông đi giữa hư không, 
Chớ nuốt Suriya,
Trong thế giới tối tăm,
Đã đem lại ánh sáng,
Là mặt trời sáng chói, 
Là dĩa tròn hực đỏ,
Là lò lửa cháy nóng,
Là bà con của Ta.
Này Ràhu, (Ta nói):
Hãy thả Suriya.

Rồi Ràhu, vua A-tu-la, giải thoát cho Thiên tử Suriya. Như bị hốt hoảng, Ràhu đi đến Vepacitti, vua A-tu-la run sợ, lông tóc dựng ngược và đứng một bên. Và Vepacitti, vua A-tu-la, nói lên bài kệ cho Ràhu, vua A-tu-la, đang đứng một bên:

Vì sao, như hốt hoảng,
Ràhu, thả Suriya,
Ông đến, lòng run sợ,
Ông đứng, tâm kinh hoàng? 
Đầu con bể thành bảy,
Đời con không hạnh phúc, 
Với lời kệ đức Phật, 
Nếu không thả Suriya

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét